Là học sinh, chắc hẳn ai cũng từng một lần mắc lỗi khiến thầy cô buồn lòng. Ngay cả em, chỉ vì một lần không làm bài Vật lý mà bị điểm kém, khiến cô giáo rất tức giận. Mặc dù cô ấy đã tha thứ cho tôi, nhưng tôi không thể quên những gì tôi đã làm ngày hôm đó.
Bạn đang xem: kể lại một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn
Tối hôm đó, tôi xem xét kỹ lưỡng lịch trình của mình để sẵn sàng cho ngày hôm sau. Tôi nhìn thời khóa biểu và không thấy môn học nào để học, ngoại trừ Vật lý. Em định học nhưng do lười và chủ quan nên lần trước về em được điểm cao nên không cần học nữa. Vì vậy, sau khi đóng gói hành lý, tôi ngay lập tức đi xem TV để thỏa mãn bản thân. Sáng hôm sau. Trong lớp, bạn bè ríu rít chuyện học hành còn tôi thì chỉ nói chuyện trên trời dưới đất với lũ bạn. Vài phút sau, cô giáo từ ngoài cửa bước vào lớp. Chúng em đứng dậy nghiêm trang chào cô. Cô ấy gật đầu chào chúng tôi rồi ra hiệu cho phép ngồi xuống. Cô cao giọng: “Cả lớp lấy giấy ra làm bài kiểm tra mười lăm phút”. Nghe xong những lời đó, tôi chợt giật nảy mình, mở to mắt lo lắng. Tôi luống cuống lôi tập phim ra xem đoạn nào hay đoạn đó nhưng không kịp. Cô mở đề thi ra đọc, tôi viết câu hỏi vào tờ giấy thi mà trong lòng không khỏi hồi hộp, lo lắng. Cô đọc xong câu hỏi, mọi người tập trung làm bài, riêng tôi nhìn câu hỏi, anh biết tôi nhưng tôi nhìn anh lạ lùng. Tay em dường như không thể cầm bút, viết rồi bôi xóa trong khi những người xung quanh em rất bình tĩnh làm bài. Thời gian trôi qua quá nhanh! Tôi không còn nhiều thời gian nữa! Chỉ còn vài phút nữa là lật bài trong khi tờ giấy thi của em trắng đẹp vì không có chữ viết. Lúc đó mình hoảng thật sự, loay hoay hỏi bạn bè xung quanh. Nhưng ngoài những cái lắc đầu và những ánh nhìn ái ngại, tôi chẳng được gì khác vì ai cũng gấp gáp với thời gian làm bài. Lúc đó, tôi chỉ muốn gục đầu xuống bàn mà khóc. Cuối cùng thì thời gian làm bài cũng đã qua, các bạn đều nộp bài với đầy đủ chữ nghĩa và vẻ mặt tự tin, còn tôi chỉ có một tờ giấy trắng. Tôi chợt thấy sống mũi mình hơi cay cay, khóe mắt dần tràn ra những giọt nước mắt muộn màng nhưng tôi cũng cố kìm lại vì không muốn mẹ và các bạn nhìn thấy điều tồi tệ đó. Đêm đó về đến nhà, lòng tôi rối bời với bao lo lắng, muộn phiền, tôi không dám đối mặt với bố mẹ. Tôi lặng lẽ đi vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, tôi đến lớp với khuôn mặt vui vẻ như mọi ngày. Nhưng khi cô ấy phát bài, tôi chợt nhớ đến ngày hôm qua và bắt đầu lo lắng về điểm số của mình. Tôi cầm bài làm trên tay, nhìn điểm số. Những con số rất lớn, cô ấy mở tỷ số, cô ấy gọi tên bạn và sau đó đến lượt tôi. Khoảnh khắc ấy, tim tôi lỡ một nhịp. Tôi đứng dậy và mạnh dạn nói: “Dạ, thưa cô!”. Cô kiên quyết tiếp tục viết vào vở. Tôi thở phào nhẹ nhõm và ngồi xuống. Nhưng rồi tôi thấy bứt rứt, khó chịu trong lòng. Cảm giác đó khiến tôi khó chịu.
Vài ngày sau, tôi đã tìm ra cho cô ấy sự thật sau nhiều ngày suy nghĩ và cân nhắc. Cô ấy không nói gì, chỉ đính chính với tôi số thật của anh. Khi đó, vẻ mặt của cô khá nghiêm túc, xen lẫn buồn bã và thất vọng. Tôi xin lỗi cô ấy một lần nữa và quay trở lại chỗ ngồi của mình. Trong giờ học đó, tôi có cảm giác như cô ấy luôn nhìn tôi. Nhưng tôi cảm thấy tự hào trong lòng vì tôi có can đảm nhận lỗi và sửa sai.
Qua buổi học đó tôi thấy thương em vô cùng. Tôi mong mọi người đừng bao giờ như tôi, điều đó không tốt và sẽ khiến những người xung quanh mất niềm tin vào chúng ta. Còn em, em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ hơn để không làm thầy cô và bố mẹ buồn lòng nữa.
Xem thêm: Tổng hợp 9 shop bán giày Sneaker ở Hà Nội đẹp và uy tín
Bạn xem bài Văn hay – Bài văn: Kể về một lần em mắc lỗi khiến cô giáo buồn (4) Bạn đã khắc phục vấn đề bạn phát hiện ra chưa?, nếu không, vui lòng bình luận thêm về Văn hay – Bài văn: Kể về một lần em mắc lỗi khiến cô giáo buồn (4) bên dưới để hoisinhvatchanh.org.vn thay đổi và hoàn thiện nội dung tốt hơn phục vụ bạn đọc nhé! Cảm ơn bạn đã ghé thăm website THPT Trần Hưng Đạo
Thể loại: Văn học
Xem thêm: cl2 h20
Nguồn: hoisinhvatchanh.org.vn
Bình luận