Học và hành là hai nguồn tri thức khác nhau. Học là nguồn kiến thức từ sách vở, từ thầy cô trên trường lớp. Hành động là từ cuộc sống. Mời các bạn tham khảo bài tập làm văn từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành…
Dàn ý từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Khai mạc:
Bạn đang xem: nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Mối quan hệ giữa học và hành đã là vấn đề được các học giả quan tâm trong nhiều thế kỷ. Có thể nói từ khi “Đạo học” ra đời, vấn đề này cũng đã được đề cập trong nhiều sách. Trong bài “Bàn về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, danh sĩ thời Tây Sơn đã nêu ra phương pháp học đúng đắn cho mọi người trên cơ sở giáo pháp của Chu Tử và nền tảng chính trị của cha ông. quốc gia
Thân bài:
Mục đích học tập của Nguyễn Thiếp:
Bàn về điển tích Nguyễn Thiếp cho rằng, cốt lõi của sự học là rèn luyện con người trở thành người tốt. Học làm người tốt, có nhân cách cao thượng, biết phân biệt đúng sai. Học để giữ đạo đức ở đời.
Cách học đúng là học từ thấp đến cao:
Đầu tiên là học để tu gốc (đạo đức), sau đó học Tứ thư, Ngũ kinh, Chu thư (học kiến thức về lẽ sống và cách ứng xử) là những kiến thức cơ bản mở đầu cho quá trình học tập. Lâu đài. Học rộng rồi tóm lại, tùy theo điều mình học được.
Lợi ích của sự phục hưng tôn giáo:
Nhân dân hiểu đạo lý, đối nhân xử thế, hiền tài xuất hiện giúp đời, quốc thái dân an, triều đình đứng vững, thiên tai thái bình, thịnh trị. Đạo đức cao, pháp luật nghiêm minh, người xấu ít. Nền chính sử vì thế cũng được lưu truyền muôn đời.
Giải thích và thảo luận:
“Học” là quá trình tiếp nhận, tiếp thu tri thức, kinh nghiệm từ thực tiễn vào trí óc con người. Học cũng có thể hiểu là nắm bắt lý thuyết, biến lý thuyết thành kỹ năng của mình. Cốt lõi của việc học là hoàn thiện tri thức ở mỗi người.
“Hành” là quá trình vận dụng kiến thức, kinh nghiệm đó vào cuộc sống nhằm hoàn thành một công việc cụ thể. Hành động cũng có thể hiểu là quá trình biến lý thuyết thành những hành động cụ thể để hoàn thiện một kỹ năng hoặc hoàn thành một công việc. Cơ sở của thực hành là để hoàn thiện kỹ năng và phát huy sức mạnh của tri thức.
Theo Nguyễn Thiếp, việc học cần nhiều thời gian và chia thành nhiều giai đoạn. Lý thuyết phải đi đôi với thực hành. Tức là học phải đi đôi với hành. Đó là điều Nguyễn Thiếp muốn nhấn mạnh. Trong một thời gian dài, các nhà Nho chỉ chú trọng đến việc học, huênh hoang về lời nói mà ít chú ý đến việc vận dụng lời nói đó vào những việc làm có ích, khiến cho giá trị đích thực của Đạo giáo bị mai một, tiêu tan.
Tại sao học phải đi đôi với hành thì mới thành công?
Theo Nguyễn Thiếp, mục đích của việc học là học để làm người tốt, có nhân cách cao thượng; học cách phân biệt đúng sai; Học để giữ gìn kỷ cương, đạo đức trong cuộc sống. Tức là biến những điều đã học thành hành động cụ thể để tạo ra hiệu quả nhất định.
Nếu “học” mà không “hành” thì sẽ nắm vững lý thuyết nhưng thiếu kỹ năng, thiếu kinh nghiệm thực tế, thất bại trong công việc và trở nên vô dụng. Một đất nước có nhiều người tốt, đó là điều tốt. Tuy nhiên, điều đó cũng mang lại những hạn chế rất lớn. Đạo giáo tuy được bảo tồn nhưng không chân chính, thiếu sức xây dựng hay chuyển hóa để xã hội tốt đẹp hơn.
Nền tảng kiến thức hạn hẹp, thiếu sáng tạo hay khát vọng sáng tạo sớm muộn gì cũng lụi tàn. Giống như tất cả những bông hoa nở trên cành mà không có hương thơm, đẹp đẽ nhưng vô dụng. Người văn hay chữ nhiều mà chỉ biết giữ cho riêng mình, ngôn ngữ phù phiếm và hành động khoa trương hẳn là có ích gì?
Nếu “hành” mà không “học” thì có kỹ năng, kinh nghiệm thực tế nhưng thiếu hiểu biết, không có định hướng lý thuyết, dễ mắc sai lầm trong công việc, trở nên phá phách. La Sơn Phu Tử cũng rất chú ý đến vấn đề này. Ông khuyên: “Học gì thì làm nấy”. Nghĩa là khi làm việc không được xa rời những điều đã học, đảm bảo tính đúng đắn, chính xác, không lệch lạc.
Khoa học chính trị được xây dựng trên những điều đã được kiểm nghiệm trong thực tế, nếu lý thuyết đã được khẳng định thì nên tuân theo, không thì ngược lại. Sự khác biệt, cái mới, cái sáng tạo sẽ chỉ được tôn trọng và giải quyết khi nó đúng, còn nếu làm khác một cách ngoan cố, mù quáng thì chỉ là ngu xuẩn.
Nếu vừa “học” vừa “hành” thì bạn sẽ nắm vững lý thuyết và vững tay nghề, hình thành kinh nghiệm thực tế, ít mắc sai lầm, dễ dàng hoàn thành công việc và thành công trong cuộc sống. Biết sử, sách cổ là điều mà các bậc danh nhân, nho sĩ luôn quan tâm. Bạn phải biết chắc chắn trước khi bạn làm điều đó. Nhờ tu tập mà tự hoàn thiện mình, hạn chế lỗi lầm, thiệt hại, tránh làm khổ người khác. Cuộc sống rất khắc nghiệt, chúng ta không có quá nhiều của cải để mất đi nhiều lần nhưng có thể hạnh phúc.
Khẳng định: “học” và “hành” là một quá trình biện chứng liên tục không thể tách rời. Để thành công trong cuộc sống cần phải kết hợp chặt chẽ giữa “học” và “hành”. Hãy sống theo những điều mình học và làm như La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã dạy.
Chúng ta phải làm gì để kết hợp giữa học và hành?
Trước hết, theo La Sơn Phu Tử là học cái gốc của kiến thức. Phải học một cách có hệ thống, kỹ càng, không được sao nhãng. Hiểu tri, thấu lý trong cuộc sống mới giúp con người có những hành động đúng đắn, công việc suôn sẻ. Từ đó, đạo đức cũng được đề cao, y đức được khẳng định mạnh mẽ. Nắm vững tri thức sẽ làm nảy sinh khát vọng làm việc và cống hiến của con người.
Biến sự hiểu biết thành hành động hữu ích là mục đích của việc học. Tri thức chỉ hữu ích khi nó tạo ra giá trị nhất định cho cuộc sống con người, thực sự là động lực ổn định và phát triển xã hội. Hành động là hệ quả tất yếu của việc hiểu lý thuyết.
Biết phân biệt đúng sai, đúng sai, đề cao cái đúng, tránh xa cái xấu, cái ác, giữ gìn đạo đức và giáo dục là nhiệm vụ của người học. Tức là hiểu biết phải phục vụ cái tốt, cái đẹp, hướng tới phục vụ con người, vì con người.
Hãy biết cách kiểm tra kiến thức, rút ra kinh nghiệm cho bản thân và đưa ra lựa chọn đúng đắn, sáng suốt nhất. Vì kiến thức không phải lúc nào cũng đúng, có khi sai, không nên áp dụng một cách gượng ép, dập khuôn máy móc.
Nâng tầm giá trị tri thức từ những trải nghiệm thực tế là nhiệm vụ không thể xem nhẹ. Chúng ta không chỉ biết hưởng thụ những giá trị trí tuệ ông cha để lại mà trách nhiệm của chúng ta là phải tiếp tục tạo ra những giá trị mới, tiến bộ và gìn giữ cho các thế hệ mai sau.
Kết thúc:
Những lời dạy của La Sơn Phu Tử tuy đã cách đây mấy thế kỷ nhưng vẫn còn nguyên giá trị sáng ngời trong thế giới hôm nay, trở thành kim chỉ nam cho lớp trẻ học tập và rèn luyện.
Một số bài văn mẫu từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Bài tập 1: Từ bài Bàn luận về phép học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, hãy nêu suy nghĩ của em về mối quan hệ giữa học và hành.
Mười bốn tuổi. Mười bốn tuổi với tám năm cắp sách đến trường đã giúp tôi trưởng thành và trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi đã từng nghe Chủ tịch Hồ Chí Minh nói: “Học phải đi đôi với hành. Học mà không hành là vô ích. Tu mà không học thì tu không nhuần nhuyễn.” Nhưng phải đến khi nghiên cứu văn bản “Bàn về phép học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, tôi mới thực sự nhận thức được việc học và mối quan hệ giữa học và hành.
Ngay từ đầu văn bản, Nguyễn Thiếp đã chỉ ra mục đích chân chính của việc học: “Ngọc không mài không thể thành vật. Ai không học thì không biết Đạo.” Từ đó, Người nghiêm khắc nêu ra và phê phán lối học trọng hình thức, cưỡi ngựa xem hoa để rồi chuốc lấy tai họa lớn cho mình, cho gia đình và cho cả nước. để mọi người đều biết học, biết đạo, tức là biết quan hệ, biết ứng xử trong gia đình và ngoài xã hội, Người đã xác định phương pháp học tập đúng đắn để đạt hiệu quả tốt nhất, tư tưởng của Người rất chính xác, đó là học từ thấp lên cao , học rộng rồi mới tổng kết ngắn, học phải đi đôi với hành.
Để hiểu được bài học sâu sắc của Nguyễn Thiếp, trước hết chúng ta cần hiểu thế nào là học và hành. Học tập là quá trình tìm kiếm, tiếp thu, tích luỹ tri thức và rèn luyện kĩ năng để có sự hiểu biết về mọi mặt. Học không chỉ là học ở trường mà ngay từ nhỏ, khi được sống trong vòng tay của cha mẹ, chúng ta đã được học ăn, học nói, biết đi đứng, cư xử lễ phép với mọi người. Học phải học từ từ, từ thấp đến cao, từ cơ bản đến phức tạp như xây nhà cao, móng có vững thì nhà mới vững. Bộ não con người không có khả năng ghi nhớ quá lâu, quá nhiều và tỉ mỉ nên khi có nhiều kiến thức, chúng ta phải có khả năng tóm tắt ý chính và ý cơ bản. Và tu có nghĩa là làm, là thực hành. Khi có kiến thức, chúng ta phải vận dụng kiến thức đó vào thực tiễn cuộc sống. Chỉ khi đó, việc học mới có ích chứ không vô nghĩa. Qua văn bản em thấy được vai trò và mục đích to lớn của việc học đối với con người: Học không chỉ cho ta kiến thức, kĩ năng mà còn giúp ta làm việc tốt hơn, có tương lai tươi sáng hơn. Nhưng quan trọng hơn, chúng ta phải nhận thức được mối quan hệ giữa học và hành, để có phương pháp học tập đúng đắn. Chỉ như vậy chúng ta mới có thể học tốt, chúng ta mới có thể đạt đến đỉnh cao của sự học.
Thực vậy. Nếu chỉ học mà không hành thì những kiến thức đó sẽ trở nên vô ích, con người sẽ không làm được gì hoặc làm việc rất lúng túng. Có thể bạn là cây Toán, cây Văn của trường nhưng không làm bài, không viết văn mà chỉ ôm sách thì liệu bạn có thể học tốt hơn? Hay chỉ làm mai một tài năng, năng khiếu, kiến thức trống rỗng, có mà không. Bạn thích học Vật lý, Hóa học nhưng không làm thí nghiệm, không quan sát hiện tượng, không biết vận dụng những kiến thức về cơ học đơn giản, về tính chất của oxi vào thực tế cuộc sống thì liệu bạn có giữ được gì mãi không? Tôi học, tôi có thể học tốt không? Hoặc tình yêu của bạn dành cho chủ đề này chỉ mất dần đi. Có nhiều thủ khoa, á khoa đại học khi ra trường không làm được nghề đã học. Đó là do người học đã không vận dụng, thực hành trong khi học, họ chỉ biết thuộc lòng. Nếu ai cũng như vậy thì người ta đã không như “nước đổ đầu vịt” mà “học trước quên sau”. Nhớ để sau này con ngồi im như pho tượng, miệng lầm rầm học thuộc như đọc kinh niệm Phật. Nếu tất cả mọi người đều như vậy, liệu thế giới loài người có trở thành thế giới của những con mọt sách không?
Hành tuy quan trọng nhưng ý nghĩa của việc học cũng không nhỏ. Nếu chỉ trồng hành mà không học, chúng ta sẽ làm việc một cách khó khăn, lúng túng và sản phẩm làm ra sẽ không đạt chất lượng cao. Tôi đang đọc một câu chuyện nhỏ. Câu chuyện đó kể về một chú khỉ mồ côi mẹ, sống cách xa thế giới loài khỉ. Cho đến khi có người cho một quả chuối vàng, anh cầm lên ngắm nghía, ngửi rồi vứt đi mà không biết bóc vỏ. Câu chuyện rất đơn giản, nhưng nó chứa đựng một ý nghĩa rất sâu sắc. Chú khỉ con còn lại là chú khỉ không ăn được chuối vì sống không có mẹ và chưa học được tập tính, thói quen của loài khỉ. Trong câu chuyện ấy thấp thoáng bóng dáng con người. Người không học thì không biết, chẳng phải như khỉ không ăn chuối sao? Mình có thêm vài câu hỏi mong bạn tự trả lời. Bạn có thể tính khối lượng, tích trong một phương trình hóa học không nếu bạn chưa biết cách tính. Bạn có thể tính hiệu quả trong Vật lý nếu bạn không biết hiệu quả là gì. Và bạn có thể vẽ hình học động nếu chưa biết chức năng và các phần chính của phần mềm Georgebra, bạn có thể viết một bài văn lập luận thuyết phục nếu chưa biết luận điểm là gì, cách sắp xếp ra sao. Theo một trật tự hợp lý? Câu trả lời là không. Bạn không thể làm gì nếu không có kiến thức, bạn không thể có kiến thức mà không học hỏi. Việc học cũng có ảnh hưởng rất lớn đến tương lai, công việc sau này của chúng ta. Bạn muốn trở thành một bác sĩ giỏi cứu người nhưng nếu ngay từ bây giờ bạn không chịu học tập, không tìm hiểu sâu về y học thì ước mơ đó sẽ không thành hiện thực. Muốn là người thợ lành nghề mà không biết kỹ thuật, trang thiết bị hiện đại, tiên tiến thì không thể làm ra sản phẩm có chất lượng, năng suất cao. Có biết bao ước mơ đẹp đẽ biến thành ước mơ viển vông chỉ vì không có ý chí, không học hành. Ngày nay, xã hội đã đổi thay, thế giới ngày càng văn minh, đất nước ta đang trên con đường xây dựng một nước Việt Nam công nghiệp hóa, hiện đại hóa. Người nông dân cũng phải được trang bị đầy đủ kiến thức, hiểu biết chính xác về giống cây trồng, vật nuôi, cách chăm sóc, phòng trừ dịch bệnh và sâu bệnh. Hơn nữa, mọi người còn được tìm hiểu về các loại máy móc phục vụ nông nghiệp, tăng năng suất và tiết kiệm sức lao động. Nếu con người chỉ biết lao động mà quên học tập thì giống như những cái máy, những rô bốt vô tri vô giác, như một con vẹt học tiếng người và nói tiếng người mà không hiểu mình đang nói gì.
Và khi chúng ta biết kết hợp học với hành, chúng ta sẽ làm việc tốt hơn để củng cố những kiến thức và kỹ năng đã học. Tôi đã từng nghe tên những tấm gương sáng trong nước và trên thế giới. Giống như vua máy tính Bin Geth, một tỷ phú của thế giới, người siêng năng nghiên cứu rồi thực hành thực tế, và kết quả của công việc đó là ông đã xây dựng được một mạng lưới máy tính khổng lồ, rải rác khắp thế giới. vòng quanh thế giới. Giống như nhà bác học Edison không chỉ thông minh, học giỏi, phát minh ra bóng đèn điện, ô tô điện mà còn là một người cần cù, cần cù. Có ai biết rằng nhà sáng chế thường sử dụng chiếc búa để làm việc thành thạo như những người thợ lành nghề khác. Lịch sử nước ta từ trước đến nay, sáng ngời hình ảnh Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn - một dũng tướng tài ba, am hiểu sâu sắc văn học, binh pháp. Ông đã vận dụng những gì tích lũy được để viết Bình Thư tổng kết, viết Bình Ngô Đại Cáo làm lay động lòng người, sục sôi ý chí chiến đấu của biết bao quân sĩ. Lý Tiên Hoàng Lý Công Uẩn là người nghiên cứu sâu lịch sử nước ta và sử sách nước ngoài để rồi có quyết định sáng suốt dời đô từ Hoa Lư về thành Đại La, khiến nhân dân đời đời ấm no hạnh phúc. Trong hai cuộc kháng chiến gian khổ của dân tộc, Hồ Chí Minh như một vì sao sáng, sáng cả về trí tuệ uyên thâm, sáng cả về những việc làm và sự hy sinh vì nước. Bên cạnh đó, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã học người xưa, lãnh đạo quân dân đánh Pháp, đánh Mỹ. Còn nhà nông học Lương Định Của? Ông cùng người dân lội ruộng cấy lúa, đem hết tài năng của mình tạo ra giống lúa mới đem lại cuộc sống ấm no cho bao người. Nếu nói “Đó đều là những tài năng kiệt xuất, làm sao so sánh được”. Xin thưa rằng để trở thành tài năng họ phải học tập, làm việc chăm chỉ. Tôi biết một cô bé học lớp 8 đã vui vẻ nhận lời hướng dẫn em học Toán, Văn, cùng bố trồng lạc, trồng ngô, sẵn sàng phụ giúp gia đình. Với cô, đó còn là sở thích, là cách củng cố kiến thức cho mình. Chỉ cần để ý một chút, bạn sẽ nhận thấy xung quanh mình có rất nhiều người đã học tập và thực hành đúng, đã đạt được những kết quả và thành công to lớn và ý nghĩa.
Tôi rất khâm phục La Sơn Phu Tử. Xin chân thành cảm ơn những bài học sâu sắc của tác giả. Từ đây em nhận thấy học và hành có mối quan hệ mật thiết với nhau. Học sẽ giúp bạn luyện nói lưu loát, lưu loát, thực hành sẽ giúp bạn học tốt hơn. Ngày nay, bên cạnh những người có ý thức học tập, gắn học với hành, cũng có không ít sinh viên chỉ học vì hình thức, mang tiếng là người đi học không biết gì, không thấy lỗi của mình. và quyền học tập. Mọi người hãy từ bỏ cách học đó đi, hãy lấy câu “Học đi đôi với hành” làm nền tảng cho một phương pháp học tập đúng đắn. Việc học có vai trò to lớn đối với mỗi người, mỗi gia đình và mỗi quốc gia. Vì vậy, có cách học đúng đắn, làm theo lời dạy của cha mẹ mới xứng đáng là con dân Việt. Bây giờ, cháu vẫn vui chơi, nghịch ngợm như xưa nhưng cháu đã học được cách không nghịch điện, không bẻ cành hái hoa, không vứt rác bừa bãi, không thô lỗ và biết tôn trọng mọi người. Tôi chắc chắn rằng mình vẫn sẽ cố gắng tìm ra con đường học vấn đúng đắn, và bạn sẽ có hướng đi cho riêng mình.
Sự hiểu biết hạn hẹp của tôi chỉ có thể có những suy nghĩ đơn giản, nhỏ nhoi về sự học vô biên. Có thể bạn sẽ còn lĩnh hội được những ý nghĩa sâu xa của “Luận về điển tích” mà tôi chưa lĩnh hội được. Nhưng bây giờ, trong tôi là một điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa quan trọng “Việc học có vai trò rất lớn, nhưng nếu chúng ta cố gắng, phấn đấu, sửa sai thì sẽ đạt được điều mình mong muốn”.
Bài làm 2: Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Trong bài tấu gửi vua Quang Trung vào tháng 8 năm 1791, ở phần “Bàn luận về việc học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp viết: “Học rộng rồi lược lược, y theo điều học được”. Như vậy, cách đây mấy trăm năm, La Sơn Phu Tử đã nhận thấy tầm quan trọng của phương pháp học gắn lý thuyết với thực hành. Điều đó cho ta thấy giữa hai yếu tố "học" và "hành" có mối quan hệ mật thiết không thể tách rời nhau.
Vậy, "học" là gì? Học là quá trình tiếp thu tri thức và biến tri thức thu được đó thành tri thức của bản thân. Việc học tập không chỉ thông qua sự hướng dẫn của thầy cô, sự truyền đạt kinh nghiệm từ những người lớn tuổi mà còn thông qua trao đổi bạn bè, thông qua việc đọc và nghiên cứu tài liệu, sách báo. và quan sát từ thực tế cuộc sống. Tuy nhiên, việc “học” mới chỉ dừng lại ở giai đoạn lý thuyết. Để biến những điều đã học thành hiện thực thì cần phải thông qua công việc thực tế.
Xem thêm: Đỗ Hùng Dũng sinh năm bao nhiêu? Đời tư và sự nghiệp sân cỏ
“Hành động” là các hoạt động nhằm áp dụng các kỹ năng và kiến thức thu được để giải quyết các tình huống và vấn đề cụ thể. Không có môn học nào không có phần thực hành. Thực hành được thể hiện qua các bài thực hành sau khi học lý thuyết, qua các thí nghiệm thực hành của các môn Vật lý, Hóa học, Sinh học; Theo La Sơn Phu Tử đã trình bày trong phần “bàn về phép học” thì “hành” là sự vận dụng đạo lý của bậc hiền nhân vào cuộc sống, chuyển hóa những triết lý trừu tượng. hình ảnh thành hành động cụ thể thể hiện nhân cách, phẩm giá của con người.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: “Học mà không hành là vô ích, hành mà không học thì hành không nhuần nhuyễn”. Lời dạy trên của Bác cũng góp phần khẳng định mối quan hệ “gắn bó, qua lại” giữa hai yếu tố “học” và “hành” trong cuộc sống.
Luyện tập củng cố kiến thức và khắc sâu những điều đã học. Người có học mà không biết áp dụng những điều đã học vào thực tế thì trở nên vô dụng. Sau mỗi bài lý thuyết đều có bài tập củng cố, sau mỗi tiết thí nghiệm thực hành kiến thức đã học được khắc sâu hơn. Không có bài tập và thí nghiệm, những gì chúng ta đã học sẽ trở thành một mớ lý thuyết vô dụng.
Đối với các liệt sĩ ngày xưa, đi học là để hiểu Đạo. Đó là cách mọi người đối xử với nhau hàng ngày. Người đi học mà không hiểu Đạo, không biết vận dụng đạo lý của thánh nhân để cư xử với nhau, mà chỉ “đua nhau học theo lối hình thức để cầu danh lợi, không còn biết đến tam quốc và thiên hạ”. năm cõi vĩnh hằng”. Chắc chắn điều đó sẽ dẫn đến kết cục “tầm thường nịnh thần”. Và hệ quả tất yếu sẽ là “nước mất nhà tan”.
Ngược lại, nếu mọi người biết áp dụng giáo lý vào cuộc sống thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều. La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã nhấn mạnh “Có học đạo thì mới nhiều người hiền, người tài nhiều thì triều đình mới yên, dân trị”.
Tuy nhiên, để đạt được thành công thì thực tiễn phải giữ vai trò quan trọng hàng đầu là lý luận. Những kiến thức đã học luôn có tác dụng định hướng, hướng dẫn việc thực hành được tốt hơn. Người tu tập mà không có sự hướng dẫn của giáo dục thì ít hy vọng đạt được mục đích, giống như người đi trong bóng tối không có ánh đuốc soi đường. Không học sinh nào làm được. được bài tập mà không dựa vào các công thức, định lý đã học. Cũng không ai thành công trong lần thử nghiệm đầu tiên nếu không có sự hướng dẫn của giáo viên. Qua vở diễn, để củng cố và phát huy vai trò của việc học, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã tha thiết đề nghị với vua Quang Trung thay đổi phương pháp học cho phù hợp: “Lúc đầu học tiểu học để nâng cao học vấn lấy gốc. .Lần trước học tứ thư, ngũ kinh, sử học, học rộng rồi học tóm lược, tùy theo điều mình học.”
Có một phương pháp học tập tốt, đúng đắn, kết hợp với thực hành bài bản, chắc chắn kết quả học tập sẽ được nâng cao và “có tài mới lập công, triều đình cũng nhờ đó mà vững bền”.
Tóm lại, qua tìm hiểu vở diễn “Bàn luận về việc học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, em nhận thấy hai yếu tố “học” và “hành” đều quan trọng như nhau và có quan hệ mật thiết với nhau. cùng nhau. “Học” có vai trò dẫn dắt “luyện” và “luyện tập” có tác dụng củng cố, khắc sâu và hoàn thiện “việc học”. Từ đó, bản thân phải thay đổi phương pháp học tập cho đúng đắn, biết kết hợp và vận dụng tốt cả hai yếu tố “học” và “hành” để nâng cao trình độ học vấn và vận dụng linh hoạt vào thực tiễn. thuộc kinh tế.
Bài làm 3: Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Từ xưa đến nay, mối quan hệ mật thiết giữa học và hành đã được nhiều người quan tâm và bàn luận, Học quan trọng hơn hành hay hành quan trọng hơn học? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã có ý kiến xác đáng về vấn đề này trong bài Bàn về phép học: Phương pháp dạy học, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu, anh học tiểu học để lấy lại nguồn gốc của mình. Tuần tự tiến tới học Tứ thư, Ngũ kinh, Sử sách. Học rộng rồi tóm tắt ngắn gọn tùy theo điều học được. May mắn thay, chỉ có người tài mới lập được công trạng nên thế nước mới yên ổn. Đó mới là đạo chân chính của ngày nay liên quan đến lòng người. Xin đừng bỏ qua nó.
Ý kiến trên đây của ông là sự đúc kết kinh nghiệm sau nhiều năm chiêm nghiệm và áp dụng thực tế phương pháp dạy và học của Chu Tử (tức Chu Đôn Di), một bậc thầy Nho học đời Tống ở Trung Quốc.
Trong tác phẩm Chu Tử học, Nguyễn Thiếp nhấn mạnh mối quan hệ giữa học và hành: học rộng rồi tóm gọn, tùy theo điều mà học.
Vì vậy, chúng ta phải tìm hiểu xem học là gì? Thực hành là gì?
Học tập là hoạt động tiếp thu tri thức nhân loại đã được tích lũy qua hàng nghìn năm lịch sử. Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học từ bạn bè; tự học qua sách vở và học trong thực tế cuộc sống. Học để làm giàu tri thức, nâng cao hiểu biết. Học để có thể làm chủ bản thân, làm chủ công việc và có những đóng góp hữu ích cho sự nghiệp chung của đất nước và nhân dân. Theo Nguyễn Thiếp, muốn có kết quả tốt phải có phương pháp học tập tốt. Trước hết, bạn phải học từ thấp đến cao. Khi học phải biết cách tóm tắt kiến thức cơ bản sao cho dễ nhớ, dễ vận dụng. Theo cách nói bây giờ phải biết sơ đồ hóa kiến thức, biết tóm tắt nội dung văn bản đã học.
Thực hành là quá trình vận dụng kiến thức đã học vào công việc hàng ngày. Ví dụ, một bác sĩ có thể áp dụng những kiến thức thu được trong sáu, bảy năm đào tạo tại trường đại học để áp dụng vào việc chữa bệnh cho mọi người. Kiến trúc sư, kỹ sư xây dựng đem kiến thức đã học để thiết kế, thi công nhiều công trình như nhà máy, bệnh viện, trường học, công viên... phục vụ đời sống con người.
Người công nhân trong nhà máy áp dụng lý thuyết để cải tiến công nghệ, nâng cao chất lượng sản phẩm. Người nông dân áp dụng khoa học vào đồng ruộng để được mùa màng bội thu… Học sinh vận dụng những điều thầy dạy để làm một bài toán, một bài văn… đó là thực hành.
Bác Hồ cũng khẳng định: Học để hành, nghĩa là học để làm tốt. Trong thực tế, có nhiều giáo dục hơn. Ông cha ta thường nói: Vô học, ngu dốt. (Không học sẽ không biết thế nào là phải trái). Mục đích cuối cùng của việc học là để phục vụ mọi công việc hiệu quả hơn. Học lý thuyết dù cao siêu đến đâu mà không đem ra thực hành thì cũng chỉ tốn thời gian, công sức và tiền bạc mà thôi.
Ngược lại, tập mà không học sẽ tập không nhuần nhuyễn. Trong học tập, học sinh muốn làm được một bài văn hay một bài toán không những phải nắm vững lý thuyết mà còn phải biết vận dụng lý thuyết để làm từng dạng bài cụ thể. Trong công việc nếu chỉ làm theo thói quen, kinh nghiệm mà không soi sáng lý thuyết thì năng suất công việc sẽ thấp, chất lượng không cao. Cách làm việc theo thói quen chỉ phù hợp với những công việc đơn giản, không đòi hỏi nhiều trí tuệ. Còn những công việc phức tạp, liên quan đến khoa học công nghệ, chúng tôi bắt buộc phải được đào tạo bài bản theo từng chuyên ngành và trong quá trình làm việc vẫn phải học tập liên tục. Chỉ có như vậy chúng ta mới đáp ứng được yêu cầu ngày càng cao của thời đại.
Quan niệm về học và hành của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cho đến nay vẫn giữ nguyên tính khoa học và tính thực tiễn. Trong thời kỳ khoa học phát triển nhanh như hiện nay, tri thức là công việc phức tạp. Lý luận đúng đắn có tác dụng soi sáng, hướng dẫn thực hành. Con người sẽ rút ngắn được thời gian mò mẫm, thử nghiệm và tránh được những sai lầm đáng tiếc. Lý luận kết hợp với thực hành sẽ thúc đẩy sản xuất phát triển nhanh hơn, đạt hiệu quả cao hơn.
Vì vậy, chúng ta không thể xem nhẹ vai trò to lớn của việc học mà phải nhận thức, đánh giá đúng đắn mối quan hệ giữa học và hành. Học và hành phải đi đôi với nhau vì chúng có tác động hai chiều. Tìm hiểu hướng dẫn sử dụng. Hành động bổ sung, nâng cao và hoàn thiện việc học. Học mà không hành thì chỉ là mớ lý thuyết suông. Ngược lại, nếu chỉ tập trung vào thực hành mà không học hỏi thì làm việc gì cũng khó. Học và hành là hai mặt của một quá trình, không thể xem nhẹ mặt này, mặt khác.
Thực tế cho thấy, trong tất cả các cấp học hiện nay, phương châm học đi đôi với hành là hoàn toàn đúng. Những kiến thức mà chúng ta tiếp thu từ trường lớp, sách vở… phải được vận dụng vào thực tiễn cuộc sống để tạo ra những thành quả vật chất và tinh thần phục vụ con người.
Bằng lập luận chặt chẽ, Bàn về việc học của Nguyễn Thiếp giúp chúng ta hiểu rõ mục đích của việc học là để làm người có đức, có tri, có tài, góp phần hưng thịnh thiên hạ. đất nước, không mưu cầu danh lợi theo kiểu “vinh thân tại gia”. Muốn học buổi tối phải có phương pháp đúng: Học rộng rồi tóm tắt ngắn gọn, tùy theo điều mình học; đặc biệt là học phải đi đôi với hành.
Bài làm 4: Từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Một trong những điều quan trọng nhất của phương pháp học là “Học đi đôi với hành”. Nguyên tắc này đã được ông cha ta nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Trong bài “Bàn luận về phép học” gửi vua Quang Trung, La Sơn Phu Tử cũng viết, cần phải “tuân theo điều học mà làm”. Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta vẫn chưa hiểu, chưa hiểu hết nguyên lý đó, chân lý đó.
Vậy “học đi đôi với hành” là gì? Thế nào là “học theo làm gì?”. Học là học, học văn hóa, ngoại ngữ, học lý luận về khoa học kỹ thuật. Hành động là hành động, là hành động. Học đi đôi với hành tức là vừa học văn hóa, vừa học lý thuyết, vừa thực hành, vận dụng; lấy lý luận soi sáng thực tiễn, lấy thực hành củng cố lý luận; Học tập phải gắn với sản xuất, với các hoạt động khác, nhất là hoạt động xã hội. “Theo học mà làm” có nghĩa là biến những kiến thức đã học thành kỹ năng kỹ thuật, vận dụng những điều đã học vào kinh doanh, biết làm theo những điều đã học để phục vụ lao động sản xuất, ứng dụng vào cuộc sống. Như Phan Bội Châu đã chỉ ra: “Học là bắt chước, học là để cầu tri, học là để làm”.
Vì sao phải “học đi đôi với hành”? Tại sao phải “học làm theo”? Không học chay, học vẹt, hay lý thuyết. Không thể học những lời sáo rỗng, có thể đọc hàng nghìn cuốn sách, “lời đầy bụng” nhưng khi bước vào đời thì ngu ngơ trống rỗng, trở thành “thầy dở, thợ dốt”. Vì không “học đi đôi với hành”, vì không biết “tuân theo điều học mà làm” nên nhiều người “đua nhau học hình thức để cầu danh lợi” như La Sơn phu tử đã chỉ trích. Vì vậy việc học phải thiết thực và hữu ích.
Học logic là để trau dồi đức tính, để trở thành người con ngoan trò giỏi, người công dân tốt. Học các ngành khoa học xã hội và nhân văn không chỉ để tìm hiểu, nắm vững kiến thức về văn, sử, địa… mà còn để bồi dưỡng tâm hồn,… Học ngoại ngữ phải tập nói, tập dịch, tập đọc sách. , để có thêm một công cụ làm ăn mà tiến bộ chứ đừng nói vài ba câu tiếng Tây, Tàu, Anh, Nhật… cho đã! Đất nước ta đang trên đà phát triển và hội nhập quốc tế, chính vì vậy “học đi đôi với hành”, “học làm gì làm theo” là những phương châm giúp chúng ta hoàn thiện phương pháp học tập của mình. Các môn khoa học tự nhiên vô cùng quan trọng, sẽ trang bị cho thanh thiếu niên những kiến thức khoa học kỹ thuật hiện đại. Phòng thư viện, phòng thí nghiệm, phòng học bộ môn, đặc biệt là phòng máy vi tính… được xây dựng và phát triển ở các trường tiểu học, trung học phổ thông trên toàn quốc cho thấy việc “học đi đôi với hành”, “học để làm được” đang được quan tâm và được ngành giáo dục và xã hội coi trọng, các phong trào xã hội lớn của học sinh trong những năm gần đây như phong trào “tình nguyện”, quyên góp quỹ từ thiện xóa đói giảm nghèo, giúp đỡ người khuyết tật, nạn nhân chiến tranh… Điều đó cho thấy nhà trường gắn liền với công tác xã hội đời sống, phương châm “học đi đôi với hành” đã được hàng chục triệu giáo viên và học sinh chấp nhận, quán triệt, hưởng ứng.
Các hoạt động như cắm trại, tham quan, du lịch, sưu tầm văn hóa dân gian quê hương; Những việc làm như trồng hoa, trồng cây xanh, vệ sinh trường, lớp đẹp… vô cùng thiết thực, đúng nghĩa “tu học mà học”. Quét nhà, lau nhà, nấu cơm, giặt quần áo trong gia đình là những công việc giúp trẻ trở nên tháo vát, khéo léo, biết yêu thương phụng dưỡng cha mẹ, sớm hình thành những đức tính tốt như siêng năng, cần kiệm. cần cù, yêu lao động và biết quý trọng người lao động.
“Học đi đôi với hành”, biết “tuân theo học làm gì” là rất thiết thực và bổ ích. Nhờ đó lý thuyết được khắc sâu, lý thuyết được soi sáng bằng thực tiễn, học và hành, ôn và hành nên dễ hiểu, dễ nhớ. Học đi đôi với hành, học sinh định hướng, học sinh biết tìm tòi, nghiên cứu, phát minh. Trong các kỳ thi “Tuổi trẻ sáng tạo”, chúng ta thấy tuổi trẻ Việt Nam đã biết “học gì làm nấy”, có nhiều sáng chế, ứng dụng trong lĩnh vực tin học, công nghệ thể hiện tài năng, trí tuệ Việt Nam.
“Học đi đôi với hành”, “học hành làm theo” là phương châm, phương pháp giúp học sinh phát huy tinh thần chủ động, năng động trong học tập, sớm xác định được mục tiêu học tập đúng đắn. . Học để mở mang tầm hiểu biết, để trở thành công nhân khoa học kỹ thuật phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước.
Hiện tượng “học giả bằng thật”, mua bán bằng giả hiện nay không chỉ là hội chứng chạy theo bằng cấp mà còn phản ánh một thực trạng trong xã hội ta là nhiều người chưa hiểu “học đi đôi với hành”. “. ”, “học theo làm gì”.
Con đường học tập đi đến tương lai của tuổi trẻ Việt Nam vô cùng tươi sáng và rộng mở. “Học đi đôi với hành”, “học để làm gì” là những bài học thiết thực, bổ ích cho chúng em. Những lời Bác Hồ viết trong “Tết Trung thu” - 1952, hôm nay chúng ta đọc càng thấm thía:
“Mong các bạn cố gắng
Thi đua học tập, rèn luyện;
Tuổi nhỏ làm việc nhỏ,
Tùy theo sức của bạn.
Tham gia kháng chiến
Để giữ hòa bình.
Các bạn xứng đáng
cháu Bác Hồ Chí Minh”.
Đây là bài tập làm văn từ bài bàn luận về phép học hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hànhChúc may mắn với bài luận của bạn!
Mời bạn xem thêm bài viết:
Bài viết 6 lớp 8Xem thêm: mg + hno3 ra nh4no3
Bình luận