So sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương qua hai tác phẩm Người lái đò sông Đà và Ai đã đặt tên cho dòng sông để thấy rằng thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng dồi dào, vô tận giúp các thi nhân sáng tạo nên những kiệt tác. Cùng nhau DINHNGHIA.VN Tìm hiểu, phân tích, so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương qua bài viết dưới đây.
Khai mạc: Từ xa xưa, cuộc sống của con người luôn gắn bó mật thiết với vạn vật của tự nhiên. Cùng với trăng trời, cỏ cây hoa lá… dòng sông cũng là một trong những "bạn" sự gần gũi, tình cảm với con người. Vì thế, dòng sông đã trở thành hình ảnh được nhiều nhà văn, nhà thơ nhiều lần gửi gắm tâm tư, tình cảm. Với Nguyễn Tuân và Hoàng Phủ Ngọc Tường, những cảm xúc, suy nghĩ đó được thể hiện qua vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương trong hai tác phẩm. “Người lái đò sông Đà” Và "Ai đã đặt tên cho dòng sông?" Hãy cùng tìm hiểu, phân tích, so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương qua bài viết dưới đây.
Bạn đang xem: so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông đà và sông hương
Phân tích vẻ đẹp trữ tình của sông Đà qua ngòi bút của Nguyễn Tuân
Trong tùy bút Người lái đò sông Đà, nhà văn Nguyễn Tuân đã xây dựng dòng sông như một nhân vật có tính cách rất cụ thể và sinh động. Trước khi so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương, chúng ta cần tìm hiểu và phân tích vẻ đẹp trữ tình của sông Đà.
Hình dáng sông Đà qua miêu tả của nhà văn
Dưới sự giới thiệu của Nguyễn Tuân, sông Đà hiện lên với hình ảnh một dòng sông hung bạo, nhưng đằng sau vẻ hung bạo ấy lại là dáng vẻ của một dòng sông trữ tình. Ban đầu, dòng sông được miêu tả bằng sự kết hợp của các khúc sông, bờ đá dựng vách, lòng sông, lòng sông hẹp như cổ họng, thác dữ dội.
Nhìn từ trên xuống không khác gì "dây ngoằn ngoèo" với “Từng nét sông tuôn ra trên biển đá lững lờ mây trời” và đẹp "làm cho mình lộn xộn với mọi người" . Tuy nhiên, dòng sông ấy đã có lúc dịu dàng với hình ảnh người thiếu nữ xinh đẹp khi “Dòng sông Đà dài lững lờ chảy như áng tóc trữ tình, mái đầu, chân tóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc, tháng hai nở hoa gạo và hương khói núi Meo đốt nương xuân”. .
Đó là sự liên tưởng bất ngờ, táo bạo gợi lên vẻ đẹp thơ mộng, huyền ảo của dòng sông. Chính cái vẻ mềm mại, trữ tình và quyến rũ ấy đang bao trùm lấy "chất Nguyễn Tuân" . Đối với thiên nhiên Tây Bắc, ông dành cho nó một tình cảm thiết tha, xét về tài năng nghệ thuật miêu tả của người nghệ sĩ, ông là một người thuyền trưởng tài ba khi chỉ huy một đội quân ngôn từ hùng mạnh. Tôi.
Màu nước sông Đà qua nét bút của tác giả
Vẻ đẹp trữ tình của sông Đà còn thể hiện ở màu nước của nó. Trên cùng một dòng sông nhưng có biết bao màu sắc thay đổi kỳ diệu vào những thời điểm khác nhau. Nếu như “suối xanh ngọc bích mùa xuân” , sau đó vào mùa thu “Nước sông Đà Lư đỏ như mặt người mới ăn cơm” .
Tác giả thực sự có một cảm nhận rất tinh tế và độc đáo khi miêu tả màu sắc của dòng sông. Màu sắc của dòng sông ấy có được là nhờ sự liên tưởng, liên tưởng của tác giả vào sự vật, hình ảnh. Nếu màu xanh được cảm nhận qua vẻ đẹp của những đám mây ngọt ngào tràn đầy sức sống thì ánh đỏ dễ cho người đọc hình dung sứ mệnh của dòng sông khi phải uốn mình gánh nặng phù sa để bồi đắp cho bãi xanh.
Vậy sông Đà không thể là dòng sông đen như “Thực dân Pháp đã lật ngược non sông ta, đổ mực Tây vào và gọi là tên Tây láo” mà là một dòng sông xinh đẹp, sinh động bởi những màu sắc tươi sáng đó.
Cảnh hai bên bờ sông Đà trong tác phẩm
Không chỉ thể hiện sự thơ mộng trữ tình ở hình dáng, màu sắc mà cảnh sắc hai bên bờ sông Đà cũng góp phần tạo nên những vẻ đẹp ấy. Trước cảnh chuồn chuồn, bướm dập dờn bên bờ sông Đà, tác giả đã ghi lại cảm xúc của mình bằng một ví von đầy cảm thông: “Ôi, dòng sông vui như thấy nắng tan sau cơn mưa rào, vui như nối lại giấc mộng đã đứt” .
Niềm vui được hiện diện trước bãi Sông Đà ấy hẳn là khởi nguồn cho sự hình thành tình thân giữa ông già và người nghệ sĩ. Dù tính tình ông lão thay đổi khó lường nhưng tác giả vẫn cảm thấy “êm dịu và ấm áp” bởi không khí thân thiện, gần gũi của cảnh vật nơi đây. Không chỉ vậy, sự hoang sơ bởi sự tĩnh lặng của dòng sông, cách đàn nai ăn cỏ đẫm sương và tiếng đập của dòng sông như gọi người về với những cảm xúc cổ tích xưa…
Xem chi tiết >>> Phân tích hình tượng sông Đà trong tác phẩm Người lái đò sông Đà
Phân tích vẻ đẹp trữ tình của sông Hương qua ngòi bút Hoàng Phủ Ngọc Tường
So sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương, chúng ta không thể quên phân tích hình ảnh sông Hương trong tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường.
Hành trình đi tìm tình yêu của dòng sông thơ
Vẻ đẹp của sông Hương được gợi lên từ hành trình đi tìm tình yêu của nó. Tuy về nơi bắt nguồn, sông Hương giống:
"bản hùng ca của rừng già, gầm rú dưới bóng cây đại thụ, dữ dội qua thác ghềnh, cuộn xoáy như cơn lốc vào vực thẳm bí ẩn" mặc dù đôi khi “ trở nên dịu dàng say đắm giữa muôn dặm rừng đỗ quyên đỏ rực” .
Nhưng vẫn không giấu được nét phóng khoáng, hoang dại như một cô gái giang hồ. Tuy nhiên, khi vừa ra khỏi rừng, sông Hương đột ngột thay hình đổi dạng. “mang vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ” Và “trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa đất nước” .
Đến vùng ngoại ô của thành phố, dòng sông là "Người đẹp ngủ mơ giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại" được đánh thức bởi người yêu mong đợi. Vì được đánh thức nên bao nhiêu sức sống tỏa sáng lối đi "chuyển đổi dòng liên tục" , “vòng giữa khúc ngoặt đột ngột” Và “Uốn mình theo những đường cong mềm mại” của Hương Giang.
Khi trôi giữa hai dãy đồi sừng sững như tòa thành, dòng sông mềm mại như dải lụa với màu nước phản chiếu, lung linh, quyến rũ. “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím” . Khi đi qua những lăng tẩm, đền đài cùng vẻ trầm mặc kiêu sa của rừng thông, dòng sông Hương khoác lên mình một vẻ trầm ngâm. “Như triết lý, như thơ cổ, trường tồn cho đến khi mặt nước phẳng lặng gặp tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga bên kia, giữa những làng quê trung du rộn tiếng gà gáy” .
Sau đó, sông Hương uốn một cánh cung rất nhẹ làm cho dòng sông mềm mại như một giờ “vâng không nói ra lời yêu” , anh rất vui khi được trở lại trung tâm thành phố. Tác giả đã liên tưởng đến chất nhạc trữ tình, tha thiết cho Huế trước dòng chảy chậm rãi, thực chậm của dòng sông. Bao nhiêu nét hoang sơ, rạo rực trước kia đã biến thành kín đáo, dịu dàng bởi dòng chảy như một nhịp điệu chậm rãi sâu lắng. Trong trí tưởng tượng của tác giả, dòng sông Hương vẫn thấp thoáng hình ảnh người tài nữ đánh đàn đêm đêm, chất chứa trong lòng rất nhiều nỗi niềm.
Trước khi tạm biệt thành phố Huế, sông Hương như một người tình dịu dàng, thủy chung khiến Huế không nỡ rời xa. “quay đông quay tây ngắm thành phố Huế lần cuối” . Tác giả đã tinh tế gọi đó là sự khao khát và cả chút thầm kín của tình yêu. Nỗi niềm thầm kín ấy gợi lên hình ảnh nàng Kiều trong đêm tình quay về với Kim Trọng để nói lời thề non hẹn biển. Tóm lại, vẻ đẹp của sông Hương trong dòng nước được cảm nhận và miêu tả bằng tình cảm thiết tha với xứ Huế, bằng vốn văn hóa phong phú và bằng cái nhìn say đắm, tài hoa của tác giả.
Vẻ đẹp dịu dàng nên thơ của sông Hương
Sông Hương là dòng sông văn hóa thơ mộng. Toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế được sinh ra trên mặt nước của dòng sông này. Vì vậy, sông Hương có vai trò quan trọng trong việc bồi đắp, làm phong phú thêm đời sống tinh thần của người dân đất kinh kỳ.
Xem thêm: Cách chơi đánh đề trăm trận trăm thắng
Không chỉ vậy, sông Hương còn là nguồn cảm hứng bất tận của các văn nghệ sĩ. Trong cách cảm nhận tinh tế của Tản Đà, nó hiện lên bằng hình ảnh “sông trắng – lá xanh” , với khí phách Cao Bá Quát, sông Hương "như một thanh kiếm xây dựng bầu trời" . Bên cạnh đó, dòng sông Hương còn thấp thoáng trong bóng chiều muộn của hồn thơ Bà Huyện Thanh Quan và phút hồi sinh mạnh mẽ qua câu thơ của Tố Hữu:
“Hương Giang dòng sông êm đềm
Qua tim vẫn ngày đêm thương mình.”
…
"Dòng Sông Ai Đã Đặt Tên"
Để người nhớ Huế không quên”
..
“Sông dùng sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế sâu lắm”.
Câu chuyện huyền thoại của sông Hương
Tên sông Hương qua câu chuyện huyền thoại cùng với cách đặt nhan đề đã gợi nhiều ý nghĩa. Chuyện xưa kể rằng, nhân dân hai bên bờ sông vì yêu dòng sông đẹp đã nấu nước trăm hoa đổ xuống sông để nước có mùi thơm, cho thấy vị trí của dòng Hương Giang trong lòng người. của những người quan trọng. bao nhiêu. Cách sử dụng câu hỏi tu từ “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” thể hiện tình cảm tha thiết của tác giả đối với dòng sông không ai biết đặt tên mà nó hay, thật trữ tình.
Xem chi tiết >>> Cảm nhận vẻ đẹp của sông Hương qua bài hát Ai đã đặt tên cho dòng sông
Cảm nhận và so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương
Nét tương đồng về vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương
Vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương có những nét tương đồng đáng chú ý. Trước hết, vẻ đẹp của hai dòng sông đã được khám phá về mặt địa lý, văn hóa, điện ảnh… và qua sự khám phá đó, người đọc cảm nhận được sự tài hoa trong văn phong của hai tác phẩm. của Nguyễn Tuân, Hoàng Phủ Ngọc Tường.
Vẻ đẹp trữ tình của sông Đà, sông Hương càng được thể hiện cụ thể, sinh động ta càng cảm nhận được tình cảm, sự say mê, yêu mến, tự hào của tác giả đối với cảnh sắc thiên nhiên của đất nước. . Cuối cùng, mục đích biểu diễn ấy của Nguyễn Tuân và Hoàng Phủ Ngọc Tường hẳn là mọi người hãy biết trân trọng và giữ gìn vẻ đẹp vốn có của thiên nhiên.
Sự khác biệt về vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương
Sự khác biệt về vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương có lẽ thể hiện rõ nhất khi hai tác giả miêu tả những ấn tượng về dòng sông bằng tài năng nghệ thuật của riêng mình.
Khi viết về vẻ đẹp trữ tình của sông Đà, Nguyễn Tuân đã làm nổi bật chất trữ tình bên cạnh một đặc điểm khác là sự hung bạo của dòng sông thông qua nghệ thuật nhân hóa. Còn với Hoàng Phủ Ngọc Tường, nhà văn đặc biệt thành công khi sử dụng biện pháp so sánh, liên tưởng để khai thác vẻ đẹp của dòng Hương Giang. Cách viết của tác giả không chỉ cho người đọc cảm nhận được một nét trữ tình gắn liền với dòng sông, thơ ca và tên gọi của nó mà còn giúp ta hình dung được những giá trị của dòng sông về mặt lịch sử và văn học. hóa chất.
Sông Đà hiện lên trên trang viết của Nguyễn Tuân với vẻ đẹp đáng quý đã góp phần làm nổi bật hơn hình ảnh người lao động. Trên nền bức tranh thiên nhiên với điểm nhấn là dòng sông, sự hiện diện của người lái đò là một minh chứng nổi bật của "vàng thứ mười" của Tây Bắc Tây Nguyên.
Với “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” , sông Hương đã được Hoàng Phủ Ngọc Tường ngợi ca và đó cũng là lời ngợi ca của ông dành cho Huế. Qua lời ngợi ca ấy, nhà văn cũng muốn bày tỏ, gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước.
Kết thúc: Như vậy, khi tìm hiểu sự khác nhau về vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương, ta thấy hình ảnh hai dòng sông với những phong cách riêng đã thể hiện ở các em những tình cảm rất đáng quý. Đó không chỉ là tình yêu dành riêng cho dòng sông mang theo tâm tư, tình cảm của người nghệ sĩ, mà rộng hơn là tình yêu tha thiết với đất nước, quê hương… Chính vì tình yêu đó mà họ có thể biến những hình ảnh rất gần gũi, bình dị trở nên rất thơ mộng, trữ tình. nổi bật trong bức tranh thiên nhiên của đất nước.
Lập dàn ý so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương
Nhằm giúp các bạn nắm được nội dung của bài văn so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương cũng như giá trị của từng tác phẩm, dưới đây DINHNGHIA.VN sẽ giúp các bạn sơ lược vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương. sông Hương.
Mở bài về vẻ đẹp trữ tình của sông Đà, sông Hương
- Đi từ đề tài thiên nhiên, sông nước trong thơ cổ
- Dẫn đến hình ảnh sông Đà, sông Hương trong hai tác phẩm.
- Khẳng định vẻ đẹp trữ tình là tâm điểm của hai nhà văn.
Thân bài là vẻ đẹp trữ tình của sông Đà, sông Hương
- Cảm nhận vẻ đẹp trữ tình của sông Đà qua ngòi bút của Nguyễn Tuân
- Thông qua hình dạng của một dòng sông.
- Màu nước sông Đà.
- View 2 bên sông.
- Cảm nhận vẻ đẹp trữ tình của sông Hương qua ngòi bút Hoàng Phủ Ngọc Tường
- Sông Hương trong hành trình đi tìm tình yêu.
- Vẻ đẹp dịu dàng qua lời thơ của dòng sông.
- Sông Hương với câu chuyện huyền thoại.
- So sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương
- Điểm tương đồng của hai dòng sông.
- Sự khác nhau giữa sông Đà và sông Hương.
Hết vẻ đẹp trữ tình của sông Đà, sông Hương
- Khẳng định lại vẻ đẹp giống và khác nhau của hai dòng sông.
- Nhắc đến tình yêu thiên nhiên, tình yêu quê hương đất nước của hai nhà văn.
- Nêu suy nghĩ của em khi so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông Hương.
Có thể thấy, Nguyễn Tuân và Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khắc họa dòng sông với vẻ đẹp và diện mạo phong phú, đa dạng của nó ở nhiều khoảng thời gian, không gian và điểm nhìn khác nhau. Cả hai tác giả đã tái hiện một cách độc đáo và đa dạng vẻ đẹp của dòng sông gắn bó thân thương với họ bằng nhiều cách khác nhau… Trên đây là những phân tích, so sánh về vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và dòng sông quê hương. Hương, hy vọng đã mang đến cho bạn những kiến thức bổ ích. Chúc may mắn với các nghiên cứu của bạn!.
Xem thêm:
- Phân tích hình tượng người lái đò sông Đà trong tùy bút của Nguyễn Tuân
- Phân tích và cảm nhận chất vàng mười trong Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân
Các khoa liên quan:
Xem thêm: fe2o3 hno3 loãng
- Mở bài so sánh sông Đà và sông Hương
- So sánh hai đoạn sông Hương và đoạn sông Đà
- Bài văn so sánh vẻ đẹp của sông Đà và sông Hương
- Cảm nghĩ của em về vẻ đẹp sông Đà, sông Hương
- So sánh vẻ đẹp của hình ảnh sông Đà và sông Hương
- So sánh sự giống và khác nhau giữa sông Đà và sông Hương
- cảm nhận và so sánh vẻ đẹp trữ tình của sông đà và sông hương
Bình luận